
Phù Gia không vội: “Tôi có thể làm gì chứ? Lộ Thiệu Quân nhất định sẽ đến tìm tôi để ly hôn. Việc tôi cần làm bây giờ là chăm sóc sức khỏe thật tốt.” Cô có chút luyến tiếc cái lò sưởi này.
Hệ thống khẽ nói: “Nếu Lộ Thiệu Quân không ly hôn với cô, không cho cô đi thì sao?”
Phù Gia: “Vậy thì anh ta đã phạm tội đa thê, tôi có thể kiện anh ta.”
Hệ thống: “Chúng ta vẫn cần phải đi kiếm tiền, kiếm tiền đó! Cô đi kiện hắn ta, thì hắn còn có thể cho chúng ta tiền sao?”
Hệ thống suy nghĩ một chút, “Hay là chúng ta tha thứ cho Lộ Thiệu Quân, rồi cô dưỡng sức, lợi dụng tiền của anh ta làm từ thiện chẳng phải sẽ tốt hơn sao?”
Phù Gia xoa lưng, “Khi cậu nói câu đó, lưng tôi bỗng đau ghê gớm, bệnh tình lại nặng thêm rồi.”
“Tôi chỉ là một công cụ, sống sót sẽ cản trở sự phát triển của câu chuyện, tôi sẽ chết mất.”
Vốn đã có bệnh, chết vì bệnh thì cũng rất bình thường.
Hệ thống: “Chẳng lẽ chỉ có ly hôn là con đường duy nhất?”
Phù Gia: “Còn có thể chết sớm nữa.”
Dù sao thì Phù Gia cũng không vội vàng, nhân cơ hội này cô phải chăm sóc sức khỏe thật tốt, để khi đến lúc phải đối mặt, cơ thể của cô cũng có thể khá hơn.
Khi Lộ Thiệu Quân đến nhà Vệ An Huyên, hắn hoàn toàn không để ý Vệ An Huyên đã trang điểm xinh đẹp thế nào, hắn trực tiếp lấy điện thoại ra, phát video cho Vệ An Huyên xem.
Khuôn mặt của Vệ An Huyên đỏ bừng, vừa xấu hổ vừa sợ hãi.
Việc này bị ghi hình lại, mỗi khi nghĩ đến việc những video này có thể bị phát tán, Vệ An Huyên cảm thấy mình sẽ không thể sống nổi.
Lộ Thiệu Quân nói:”Nếu cô từ chối lúc đó thì đã không xảy ra chuyện này.”
Vệ An Huyên cảm thấy chua xót, “Tôi đã từ chối, nhưng anh cứ kéo tôi, tôi không thoát ra được.”
Lộ Thiệu Quân xoa xoa huyệt thái dương, cảm thấy rất mệt mỏi, khóe mắt nhìn thấy dấu vết trên cổ Vệ An Huyên, cô ta có chút lo lắng kéo lại cổ áo, hỏi: “Lộ Tổng, tiếp theo chúng ta nên làm gì đây?”
“Trước tiên cô đừng đi làm, chuyện này không thể để Y Y biết, cô không được nói với cô ấy về việc này, video, tôi chắc chắn sẽ lấy lại được.” Lộ Thiệu Quân nói, giọng nói có chút mơ hồ.
Không biết đối phương đã sao chép bao nhiêu bản, nhưng chắc chắn đây là một việc rất phiền phức.
Việc này liên quan tới danh tiếng của Lộ Thiệu Quân.
Thấy Lộ Thiệu Quân khổ sở như vậy, Vệ An Huyên cảm thấy đau lòng, xin lỗi: “Đều là lỗi của tôi, tôi không nên gây ra cho anh nhiều phiền phức như vậy.”
Cô vừa nói vừa không kìm được nước mắt, Lộ Thiệu Quân đưa giấy cho cô, “Đừng khóc nữa, khóc cũng không giải quyết được vấn đề.”
Khi Vệ An Huyên đưa tay nhận giấy, chạm vào tay Lộ Thiệu Quân, cô cảm thấy như bị bỏng, vội vàng rụt tay lại.
Không khí bỗng trở nên đặc quánh, nhiệt độ dường như cũng tăng lên, Lộ Thiệu Quân do dự đưa tay ra, rồi mạnh mẽ kéo Vệ An Huyên vào lòng.
Đó chỉ là sự phát tiết, Lộ Thiệu Quân không cần phải lo lắng, không cần phải suy nghĩ quá nhiều, chẳng cần quan tâm đến khả năng chịu đựng của đối phương.
Nhất là khi Lộ Thiệu Quân hiện tại rất phiền lòng, hắn phát tiết không cần kiêng dè, không cần phải thận trọng như vậy, thực sự khiến người ta say mê.
Vệ An Huyên không thể từ chối Lộ Thiệu Quân, bất kể hắn làm gì, vì cô ta thực sự yêu hắn, cho dù không hề có chút dịu dàng nào.
Sau khi kết thúc, Lộ Thiệu Quân không chút do dự đã rời đi, để lại Vệ An Huyên trong nỗi khó chịu.
Cô ta run rẩy bò dậy, muốn tiễn Lộ Thiệu Quân đi.