Lộ Thiệu Quân đã đi tắm rửa thay quần áo rồi, căn bản hoàn toàn không ngửi thấy mùi nước hoa, nhưng cơ thể hắn vẫn tự động cứng ngắc, lại như cũ ôm chặt Phù Gia không buông ra, “Chắc là đi qua phòng thư ký nên bị dính chút ít mùi nước hoa.”

Phù Gia nói,” Vậy anh bị sao vậy? “Khuôn mặt cô gần như bị vùi vào giữa cổ Lộ Thiệu Quân, mạch máu rộn ràng toát ra sức nóng rực rỡ.

Lộ Thiệu Quân âm thanh nặng nề, trầm mặc nói, “Không có chuyện gì, anh chỉ muốn gặp em.”

Môi của Phù Gia gần đến mạch máu đang đập, cảm giác sẽ xuất hiện răng nanh, rồi cắn lên huyết quản.

Lộ Thiệu Quân cảm thấy cổ ướt đẫm, liền kéo Phù Gia ra, hóa ra Phù Gia đang liếm cổ hắn.

Lộ Thiệu Quân ngẩn ra, kinh ngạc nhìn Phù Gia đến ngây người, Phù Gia lộ ra nụ cười, trong mắt hiện lên vẻ mãn nguyện, hài lòng xen lẫn thuần khiết, suýt chút nữa để cho Lộ Thiệu Quân mềm lòng quỳ xuống.

Hắn lắp bắp hỏi: “Y Y, em làm sao vậy?”

Phù Gia nghiêng đầu, “Mạch máu của anh rất đẹp.”

Lộ Thiệu Quân: …

Nhưng lúc này trong lòng hắn vẫn còn nặng trịu, thấy cô vẫn còn đang ăn sáng, hắn kéo ghê bên cạnh giường, nói: “Mau ăn sáng đi, anh nhìn em ăn.”

Phù Gia vừa nhai vừa ăn chậm rãi, tập trung dường như chỉ nhìn thấy bát cơm trước mặt.

Lộ Thiệu Quân bật cười, nhưng dường như lại nghĩ ra chuyện gì đó, sắc mặt trầm xuống, nghĩ ngợi rồi nói: “Y Y, nếu như anh đã làm sai một gì đó, bất đắc dĩ làm chuyện gì xấu, em có tha thứ cho anh không?”

Phù Gia hỏi: “Sao vậy?” 

Lộ Thiếu Quân lắc đầu, “Anh nói là, nếu anh làm gì có lỗi với em, liệu em sẽ bỏ anh sao?”

Phù Gia: “Để xem nó là chuyện gì, anh làm gì có lỗi với tôi sao?”

Lộ Thiệu Quân vội lắc đầu, “Không phải, anh chỉ nói như vậy thôi.” Hắn vừa nói vừa lấy ra một cái hộp tinh xảo trong túi.

“Đây là quà của anh.” Lộ Thiệu Quân mở hộp ra, bên trong là một sợi dây chuyền tinh xảo, đặc biệt là mặt dây chuyền có thiết kế kỳ lạ, thoạt nhìn rất đắt tiền.

Lộ Thiệu Quân đeo sợi dây chuyền lên người Phù Gia, làn da trắng đến trong suốt phù hợp với sợi dây chuyền mang vẻ đẹp mơ màng.

Lộ Thiệu Quân mỉm cười ngưỡng mộ: “Đẹp lắm, Y Y thật xinh đẹp.”

Phù Gia sờ sờ sợi dây chuyền, “Cảm ơn, nhưng sao tự nhiên lại tặng quà cho tôi?” 

Việc đeo sợi dây chuyền này sẽ ảnh hưởng đến việc mình đi rửa bát trong nhà hàng, hơn nữa chất liệu kim loại rất lạnh, Phù Gia ghét những thứ lạnh.

Lộ Thiệu Quân: “Vừa nhìn thấy sợi dây chuyền này, anh đã biết nó thích hợp với em.”

Hệ thống khinh thường: “Điêu toa, tự nhiên nồng nhiệt một cách đột ngột chắc chắn là do lương tâm cắn rứt.”

Phù Gia thấy Lộ Thiệu Quân dường như không có ý định nói cho cô biết những chuyện đã xảy ra, một mình tính toán, gạt cô.

Được rồi, nếu hắn không muốn nói, thì thôi.

Hai người đều im lặng, điện thoại di động của Lộ Thiệu Quân tinh tinh hai tiếng, Lộ Thiệu Quân bấm vào, lại là video đó, khi bật lên, một âm thanh không thể giải thích được vang lên.

Lộ Thiệu Quân hoảng sợ nhanh chóng tắt đi, Phù Gia trợn mắt nhìn Lộ Thiệu Quân Quân?

Cư nhiên Lộ Thiệu Quân đã xem phim sao hay một bộ phim đó có hắn là nhân vật chính?

Tôi cũng muốn coi nữa!

Lộ Thiệu Quân có chút không đành lòng đối mặt với ánh mắt trong veo của Y Y, hắn ở trong phòng cảm giác như ngồi trong đống than cảm thấy rất khó chịu, dưới lòng bàn chân dường như có lông, ngay cả ngón chân cũng co quắp lại.

Lộ Thiệu Quân suýt chút nữa bỏ chạy, nói với Phù Gia: “Vậy anh đi trước đây, nếu có việc gì cứ gọi cho anh.”

Được viết bởi

𝖘𝖕𝖗𝖎𝖓𝖌 𝖇𝖑𝖔𝖘𝖘𝖔𝖒𝖘

Admin: Lìn